Thứ Ba, 28 tháng 10, 2025

cô y tá nói hôm nay cô làm baseline nhé. mình chả biết mô tê gì cứ ừ đại, cô kỷ thuật viên cầm dzú mình bỏ lên mặt sàn, biểu nín thở rồi ép máy xuống. dzú giãn từ số một qua số ba, chèn ơi là nó đau. giờ mới biết tại sao ai nghe nói tới đi chụp hình ngực cũng than trời. 

thấy còn sớm mới tới giờ cơm nên ghé marshalls đi dạo một vòng. hôm nay nì nấu ăn. menu gồm thịt bò nướng than ăn với nước chấm chimichurri, khoai tây nướng với khoai tây nghiền, và xà lách. chưa tìm được gì thì anh chụp hình bàn ăn nói anh chờ em về ăn chung. cơm con nấu, chồng chờ dĩ nhiên là ngon tuyệt vời. mình biết thân nên ăn xong tự đi dọn dẹp rửa chén. thằng nì, mỗi lần muốn bày tỏ cảm ơn, con thương mẹ gì gì đó hay tới đứng bên cạnh, cười mỉm mỉm, choàng tay qua vai vỗ vỗ vài cái. mình nhón chân hun kiểu bà nội (là hít) vô má của nó rồi cảm ơn con nấu ăn hôm nay. lòng ấm áp. 

cô gái nào đó ngoài kia ơi, con trai của cô là cục đất hiền lành nhưng cũng có chủ kiến, tình cảm nhưng không biết bày tỏ. nhất quán và chung tình. có vẻ hơi kẹo nhưng là người rạch ròi, đâu ra đó. hơi lười dọn dẹp nhưng không ở dơ. biết nấu ăn và nấu ngon. và nhất là, trong mắt cô, cậu ấy đẹp trai (tuy không cao lắm). cô sẽ là bà mẹ chồng hiểu chuyện. nếu là duyên lành, cứ đến nhé! cô chờ, mà đừng để cô chờ lâu quá. 

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2025

không biết vì miếng sô cô la đen phủ cam khô cô-em-bi-tại-nghiêm gởi mà sáng cảm thấy nắng đẹp và lòng thơ thới. nghe được mấy bản nhạc thiệt dễ thương.

mặt trời không nói dối, sáng dậy đúng giờ và đợi. những người hứng mình trong nắng mai để gieo một vệt vàng sáng soi. từ rèm cửa rơi xuống thêm màu vàng chanh dịu êm, phủ lên giường lên gối, em nhớ ra rồi, mùa hè đang đi vội.

Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2025

duyên lành nên chị hiền tặng vé đi xem hà anh tuấn hát. mình không hẳn là người hâm mộ ruột của em ấy, cảm hứng là từ chị trúc. gì đâu mà mê quá trời. xúng xính áo dài, đón uyên, định ghé qua santa ana ăn phở rồi đi tiếp mà đường kẹt xe quá xá nên ráng lên tới hollywood cũng đã là bốn tiếng sau. rã rời. ghé ăn vội miếng gà chiên bên đường rồi lại rộn ràng gõ guốc rạp. vừa ngơ ngác đi tìm người đã nghe có người gọi tên mình từ đàng xa. chị trúc! vui thiệt vui. tội ngiệp chị hiền phải chờ tụi mình nên lỡ dịp chụp hình với ca sĩ. 
yên vị rồi ba bắt đầu loay hoay chụp hình rạp dolby gởi vô nhóm, anh nì gởi hình núi rừng hùng vĩ ở yosemite, em jas gởi hình sân đấu của đội banh nữ ở sân nhà. bốn người ba nơi. 
đêm nhạc hoành tráng, cả ca sĩ và khán giả đều có cảm giác, mình đang hát/xem nhạc ở rạp dolby chổ người ta tổ chức giải oscar đó. tan hát lái xe về santa ana đi ăn cháo đêm. ba giờ sáng về tới nhà. mình hỏi đã bao lâu rồi mình còn lang thang trên đường như vầy anh hả? 

Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2025

sáng ni d dậy tập chung. nghe tiếng nì tắm sớm, chuẩn bị đi chạy bộ với bạn. jas cũng lục đục thay đồ lấy nước đi đạp xe. anh đi tennis. nghĩ nhà mình cũng vui, cuối tuần không nướng mà mỗi người mỗi hướng. 
tập xong mình đi bộ ra công viên, tự nhiên muốn đi trên cỏ. sương sớm còn ướt, cỏ mới cắt chiều hôm qua. thả dép đi bộ lên đồi, lồng ngực chật chội với nắng sớm, mùi cỏ mới cắt và sương sớm bám lên chân lạnh lạnh, cùng cảm giác ung dung tự tại với chút mỏi ở eo, ở lưng, ở kheo chân từ bài tập sáng nay, và cô em nờ nhẹ nhàng cảm ơn tháng ngày cuộc đời cho ta giấc bình minh- chúng ta có phép màu nên dậy sớm, thở, và dạo bộ dưới trời thu. thích quá!
anh lục đục sửa xe nên mình chờ cà phê không được, ăn tô soup gà rồi nằm ngủ vùi trên ghế.
chiều nì về thấy mình nằm một mình đọc truyện trong phòng nên vô nói chuyện. từ hồi đi làm nên có chút mở lòng, thỉnh thoảng hay kề cà nói chuyện với mình. có gì đâu có, toàn chuyện trên trời dưới đất. mình thích những khoảnh khắc này quá nên cứ kiếm chuyện nói hoài. nói chuyện ông nội đi uber tập trị liệu, tối nay em đi uống gụ với chị họ nhờ mình bơm cái nệm hơi lỡ có say về nhà mình ngủ đỡ, mấy hồi mẹ hay chạy giải nhỏ, cũng vui vui. con xem có đi đâu chơi với bạn thì đi cho đã để vài năm có đứa lập gia đình rồi lại không có ai đi cùng thoắt cái tụi con hai bốn hai lăm hết rồi, khi nào có dịp mình đi đài loan đi mẹ nghe nói đồ ăn ngon. 
mình thèm ăn món gì giòn giòn ghê nơi!

Thứ Năm, 9 tháng 10, 2025

thích ghê! rủ được hai đứa đi chợ dù ngồi hục hặc nhau tới nửa đường nhưng sao cũng được, mẹ vui. 

Thứ Hai, 29 tháng 9, 2025

jas nói sang năm sẽ dọn ra ở riêng với chị họ. bảo hai đứa có cùng điểm đồng cảm là không chịu nổi em/anh trai của mình. mình lại nghĩ lý do hơi đơn giản. chắc mình không phải là cá nên không biết cá sống sao. chắc cũng là kiểu bạ đâu xì hơi đó, lười dài lưng, tị nạnh việc nhà, phòng ở hôi òm, chả quan tâm đến cảm nhận của chị/em gái, nói năng không đúng ý. vậy mà khi tụi nó hiệp nhau cười cợt mình với ba nó, mình lại thấy tụi nó là một đồng đội hoàn hảo. 

cái ngày đẹp trời đó, tâm trạng cả hai mẹ con đều vui vẻ thoải mái, mình mượn lời bà nội nì dò đường. nói bà nội hỏi mẹ con có bạn gái chưa. nì cười nói giờ chưa có. mình hỏi con đi chơi với bạn bè có gặp con gái kiểu như bạn của bạn, chị/em của bạn, chị/em họ của bạn gì đó. nì nói mấy đứa con trai tụ họp với nhau mà, có để ý gì đâu. con có cách tìm bạn gái nhưng chưa phải bây giờ. vậy đó, lần đầu tiên mình nói chuyện được với con về chuyện bạn khác giới mà không bị nó nhìn kiểu mẹ lạ/điên gì đâu. cái gì cũng có khởi đầu. :)

mấy ngày ba mẹ và em đi xa, nì ở nhà tự nấu ăn. ngoài mong đợi của mẹ là nướng gà đem qua cho ôn rồi ở đó chơi với ôn. còn mét muỗi cắn ba phát vào mông. buổi sáng cùng với andrew đưa ôn đi ăn sáng. ôn đi chợ làm gỏi đu đủ, gói ghém lại cho đem về nhà ăn sinh nhật. bà nội gọi nói tủ lạnh chật quá không đủ chổ để sữa mà mình thì ngại làm phiền nì nên giả đò bận rộn. nên khi bà nội gọi, nì nói tí nữa con qua, còn đem gà nướng cho ông bà nội nếm thử. cứ vậy, thay mẹ lo cho ông bà. jas cứ nói mẹ cưng anh quá. mình thì thấy ở chung nhà thì mình lo, đứa nào mình cũng lo đầy đủ theo sức mình. mà mình biết khi cần, con sẽ tự lo rất tốt cho mình, vả cả người xung quanh. câu này mình viết trong thiệp chúc sinh nhật cho nì năm hai mươi bốn tuổi. 

mong con an yên và hạnh phúc!

Thứ Năm, 25 tháng 9, 2025

cả nhà, trừ nì, bay qua chicago dự lễ tưởng niệm của bà ngoại lillian. mình nói với jas, khi nào mẹ mất, mẹ cũng muốn như vầy. cứ bình lặng đem mẹ chôn rồi vài lâu sau tụ họp gia đình bạn bè, mặc đồ đẹp, uống trà, cà phê, ăn bánh và kể những mẩu chuyện dở khóc dở cười về mẹ. vui vẻ, nhẹ nhàng, và thoải mái. đừng quá nặng nề như đám tang người mình. nó mở mắt bự xong nói à, con biết rồi, để về truyền lời với anh nì. mình ở đây lâu nhưng lần đầu mới đi dự lễ tưởng niệm. nghe những câu chuyện về bà. khóc cười đủ cả. lại nhớ mười mấy năm trước mình đi họp ở chicago, bà với ngân tới khách sạn mình ở để ăn tối. câu nói mang đi: người tốt luôn gặp điều tốt. 
khách sạn ở ngay sông nên sáng ra mua ly cà phê đi bộ dọc theo đường sông, người người chạy/đi bộ, rộn ràng thơ thới. jas theo lịch của mình, đi chơi với veronica, đi tập, đi ăn uống trải nghiệm. mình với anh đi theo nhà đào với mẹ. ăn ngon, ngủ yên, và mặc hết những gì mình đem theo. 
chuyến đi ngắn mà vui và thư thái. 

Thứ Tư, 10 tháng 9, 2025

mấy lúc thời tiết bắt đầu chuyển, hay khiến người ta nghĩ đến những kiểu cọ sẽ mặc vào mùa tới, có chút háo hức nên cứ theo đà quảng cáo của những nhãn hiệu quen, và mua sắm.  

mình, khi nghiêng về một thứ/điều gì đó thì cứ chăm chăm vô hoài. như kiểu đồ mình mặc, nhãn hiệu mình mua. hồi còn đi làm trong trường mỗi ngày thì hay sắm loại quần ngắn ngang mắc cá mặc với áo len. giờ không cần ra đường mỗi ngày, ngoài đồ tập ra, quần áo theo hướng rộng rãi dể chịu. có thời gian thích áo đầm linen hay đầm suông vải nhẹ. rồi sang quần ổng rộng linen, và áo cùng loại vải nhẹ cho mùa nóng và chất liệu dày hơn cho mùa lạnh. có lúc thích áo đầm quá gối loại hơi bó người, hay chân váy kiểu kiểu vậy mặc với áo len mỏng mà rộng thùng thình vào mùa hè, dày- nhẹ- mà mềm mại vào mùa đông. có khi lại quay quắt thích cái áo ghi lê bằng len đan thưa. quần áo thường mua ở ba, bốn tiệm quen, giày dép một tiệm, và giỏ sách một tiệm. màu thì khỏi bàn, toàn những màu nhạt nhạt, đầm đầm, màu đỏ chỉ dành cho áo dài. khoảng thời gian đến mãn kinh thì chuyện này chuyển từ thói quen sang cố chấp, và cố chấp một cách khó hiểu. 

mấy hôm nay tiết trời đã mát lại. buổi chiều khi tập đến gần cuối bài, phòng khách đã tối thui. theo thói quen thì buổi tối lúc ngồi coi tivi với anh, mình hay dạo qua mấy tiệm quen coi đồ. rồi nghĩ mùa lạnh năm nay mình không nên mua thêm gì. và nên theo ước định cũ: một hay nhiều món đi, một món về. vậy nên mình quay qua dọn tủ áo, chồng quần ngắn ngang mắc cá lúc còn đi làm trong trường giờ ôm hông tới khó chịu. mình cho đi bốn mươi sáu món, để dành chổ cho một cái áo len trắng mềm mại đang tìm kiếm vào mùa lạnh này. lúc soạn đồ đem cho, thấy mình rất hư, có nhiều món đồ cứ phải rình mua cho bằng được, như là để thoả mãn nhất thời, bận một hai lần rồi xếp hay treo để đó. 

vậy là đủ rồi, nghe, q!

Thứ Ba, 9 tháng 9, 2025

mình không theo thần số học mà nghe cô p.a. nói ngày cổng năng lượng cuối cùng của chu kì chín năm gì đó, ngày đẹp nên mình tập hăng lắm. hy vọng năng lượng tích cực cứ vậy mà trãi dài miết.

Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2025

tập xong dội nước mát mẻ rồi thay đồ đi bộ ra chợ mua mấy thứ làm đồ ăn sáng, thêm ly cà phê với bó bông. nắng cũng vừa lên. sáng đi mình cố ý không bỏ kem chống nắng, cho da tắm chút nắng sớm, hy vọng xương khớp hưởng ké vài ít vitamin d. 

tội nghiệp cây hồng trĩu cành, mình chống cây bên đông, kéo cành bên tây, nhờ luôn cây bưởi bên cạnh đở bớt nhánh. nhìn giống như một cái cây rối nùi. mà tạm vậy thôi, chờ đến khi trái chín, chắc phải tháp cành cho cứng cáp hơn. rồi vô nhà làm bữa sáng thịnh soạn với bánh mì chua với nửa trái bơ, trứng ốp la, rau đắng rưới mật ong cay, xì dầu, rắc thêm mè với sợi rong biển. uống cà phê với nước tắc chanh dây, và đọc ngôn tình. ăn no lại quét, lau nhà. kì này mình ráng siêng bỏ chút thời gian buổi sáng thoa mặt với cổ bằng dầu, chà guasa, sang áp lô hội với tía tô đông đá, đắp mặt nạ, và nằm chợp mắt tí xíu. chỉ cần mười mấy năm lăn lộn ngoài trời từ công viên tới sân banh với con thôi mà da xấu không thể tả. nhớ hồi nhỏ mỗi lần mình về nha trang hay sài gòn với nội, đi ra chợ mấy bà bán hàng lúc nào cũng nói con gái đà lạt xuống phải không, nhìn là biết liền.

một ngày nhàn hạ!

Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2025

đi khám định kì (kiểu gần mười năm một lần :)). mới cảm nhận thời gian thật sự không ai cưỡng nổi.  mình cứ lải nhải mãn kinh mãn kinh, nhưng đến hồi cô bác sĩ phán dạ, chị đang mãn kinh. dưới ấy đã hơi khô rồi. cảm giác à đến thiệt rồi à. chích hai mũi ngừa sưng phổi với dời leo. nằm bẹp luôn hai ngày. thấy cơ thể lúc không khỏe thiệt sợ. không muốn uống thuốc giảm sốt giảm đau nên cố nhịn lê qua hai ngày. có họp nên cũng không nghỉ hẳn, cứ vô vô ra ra để làm những việc cần làm liền. biết ơn chuyện được làm việc ở nhà. buổi chiều ra lau bếp, đổ rác, dọn dẹp lau nhà. nghĩ có nên kêu hai đứa ra đứng xếp hàng để mình chỉ đồ ăn ăn không hết nên cất tủ lạnh. ly uống xong nên tráng bỏ vô sóng chén. chén đứa nào ăn xong rửa giùm mẹ. bàn với kệ bếp rớt đồ ăn lấy giẻ lau qua. rác đầy đi đổ. nhà dơ thì quét. mà thôi, mệt quá, làm đi khỏi la. anh thè thẹ mở cửa vô nhà, mình định sẵn tiện nói mát chu cha ơi này kia mà tại nghe người đó giành nói trước ối trời em làm chi ngoài này, tưởng nằm trong giường, ừ mà sao nhà thơm nức mùi nước lau sàn vầy nè, nên mình im. sáng nhắn cô p. anh cho chị tập bài nhẹ nhàng thôi nghe. 

ráng giữ để khỏe mạnh thôi, q ơi.

Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2025

 hôm nay mình là một bà điên xấu xí! 

trời nóng đang tập mà ai đó vô gõ cửa cọc cọc, quảng cáo chào mời dịch vụ gì đó, hello hello búa xua. yogi mà- nên bình tĩnh. nhưng mà mình bình tĩnh không nỗi. trời nóng với mãn kinh không có trong tự điển mang tên bình tĩnh sau khi yên lặng để tự họ bỏ đi mà cứ cọc cọc gõ cửa như đang đánh từng nốt nhạc nên mình hét cút đi. ngoài cửa có ngỡ ngàng mấy giây rồi hét lên ồ o kê ngày tốt lành nhé! mình nhìn qua hành lang thấy hai đứa đang đứng đực mặt nhìn mình. thoáng hối hận vì mất kiềm chế nhưng mà làm gì có thuốc hối hận để phục hồi hình mẫu người mẹ diệu hiền đâu chớ. nên đành lắp bắp nói gõ nát cửa người ta à, còn hế lô hế lô như hát nhạo người ta làm gì? nghĩ đến nghề con gái tới mùa tranh cử cũng đi từng nhà gỏ cửa vầy, đôi lúc cũng bị xua đuổi vầy. 

thấy mình thiệt xấu xí. mình xin lỗi con, mẹ hơi thô lỗ, hơi lớn tiếng. buổi sáng nì chào mẹ đi lên nhà anh chị họ, ra cửa rồi nghĩ sao rồi lại quay vô bếp ôm mình thiệt lâu. thương hai con thiệt nhiều.

Thứ Ba, 26 tháng 8, 2025

sáng mở mắt với lấy điện thoại xem thủ hộp thư, việc cần làm nhiều nên leo xuống giường, đi bộ chút xíu rồi vô ngồi trả lời thư. j đi tập về vô ngồi nói chuyện. mình nói mẹ mừng được gặp con. nó cười ha hả nói mẹ mới đi chơi có một ngày mà làm như lâu dữ.

mà thiệt. cảm giác như đã đi nghỉ cả tuần. thật ra chỉ có ba mươi ba tiếng đồng hồ ở las vegas thêm một tiếng rưỡi bị ách lại ở sân bay. gần hai ngày hầu như không ngủ, ăn, cồn, và cà phê, và có nhiều chuyện để kể. 

như mình năm mươi tuổi lần đầu đi vô club. đèn tối, nhạc dội ầm ầm lên ngực, người nêm chặt nên mình không thở nổi, đành phải 'tẩu thoát' ra ngoài. một phút đi club của mình đó!

như mình nhìn thấy vegas bằng góc nhìn khác. nhiều lần đi trước, tụi mình toàn ở những khách sạn cũ kỹ bình dân, có nhiều trò cho con nít nên không thấy nam thanh nữ tú ve vãn nhau, say rượu lờ đờ ở góc này góc kia trao đổi điện thoại. sức trẻ cứ bừng bừng. chỉ để mình kịp nhận ra, mình đã lên chuyến xe thời gian miệt mài chạy. mà cũng không tiếc vì bỏ lỡ thứ gì, chỉ là mỗi chuyến xe đi theo một hướng khác- như lựa chọn của mỗi người.  

mấy chục tiếng, từ ăn xiên nướng uống bia ướp lạnh, ăn mì vịt uống trà sữa, tới ngồi nhà hàng nổi tiếng ăn thịt bò uống rượu chai, hay ngồi trong sòng bài giữa ngày gọi expresso martini và margarita uống suông. hai cặp mình và nhà diễm vui theo từng giờ trôi qua. cảm giác tự tại. 

Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2025

khi mắt ríu lại rụng ipad là mình nên tắt máy đi ngủ. mà hầu như đêm nào con gái đi chơi khuya dù trong đầu nghĩ con là người có trách nhiệm không nên lo, nhưng tim nói nhỏ với đầu đợi con về thôi. nên tỉnh ngủ, và đọc truyện tới sáng. 
cái sự hứng trí bừng bừng nghĩ sáng dậy tập bài ashtanga lúc ăn tối với tô bún thịt nướng chả giò to tướng kèm theo ly da-ua nếp cẩm có thạch trà xanh cũng to không kém, đã xẹp xuống còn vài cái kéo giãn cơ chân, vai, và trồng chuối một phút rưỡi. xong, hấp nồi xôi bắp, xây đậu phụng với mè, pha bình trà thảo dược rồi lại bắt mắt làm việc tiếp. tội nghiệp đôi mắt của mình quá.
hôm nay đám tang mẹ anh hải. đến tuổi này rồi, gặp lại bạn bè hầu như trong những dịp vầy. 

Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2025

nhà t3 qua chơi. hai đứa ra chợ mua cá chiên sẵn, về nhà luộc mớ đọt lang với dền mình cắt ngoài vườn, nấu khúc bầu mẹ cho với tôm, trụng cà tím bỏ mỡ hành, băm xoài, luộc thêm đậu bắp, thêm thố thịt ba chỉ mình kho buổi sáng. dọn ra ngoài vườn ăn. trời mát nắng dịu và yên ả. 
mình đọc được đoạn này: 
người ta hay nghĩ: để duy trì một mối quan hệ, cần sự tử tế, giúp đỡ, chân thành.nhưng đôi khi, điều khiến người ta muốn ở lại… chỉ là:

ở cạnh bạn, họ không thấy mệt.

không áp lực ngầm.

không lời nói ẩn ý.

không cảm giác phải gồng lên để được chấp nhận.

bạn không cần phải giỏi giang hay hào nhoáng.

chỉ cần sự hiện diện của bạn khiến người khác cảm thấy bình yên.nhẹ lòng. không phải đề phòng.

thấy tâm đắc vì những bạn bè chung quanh mình bây giờ, hầu như đều đem đến cho mình bình yên. ở cùng cứ nhẹ nhàng thoải mái, không cần làm gì để tạo ấn tượng hay che đậy gì hêt. mình rất biết ơn và trân trọng những gì mình đang có.tuần này mình được lộc ăn, tủ lạnh còn đầy đồ ăn. cô p. anh đi chơi nên mình nghỉ tập, giả bộ quên lời hứa chị sẽ tự tập mà ngủ cho đã con mắt, leo xuống giường chỉ nghĩ tới ăn. nướng nửa ổ bánh mì heo quay, nửa cái bánh porto nhân kem của t3 đem xuống, hâm lại ly cà phê út mua, một góc tư miếng xôi cúc chị tâm cho. vừa ăn vừa đọc sách. cứ vậy mà hết ngày.

Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2025

nóng! mình dọn vườn. nhổ cỏ tỉa cây rồi tưới lung tung xuống gốc, lên lá. giống là tắm cây hơn thì phải. con claire con danny con gì gì cứ bám vô hàng rào sủa hoài không dứt. mình đập thùng đập bọng, đế thèm zen nữa hét bảo tụi mày câm họng. chả hiệu quả gì nếu chủ tụi nó không thèm làm hàng xóm thân thiện mà đem tụi nó vô nhà. vậy mà cũng mất hết buổi sáng, vô nhà thì nắng đã nóng hung. 

sáng nay tập sớm, cô p.a. uốn lưng vai cứng bền vững của mình. lật ngược người nên mình bối rối mất khả năng định hướng. cổ biểu ngước đầu nhìn dzú nhìn dzú dzú đâu dzú đâu. đoạn lại biểu cong mông ra ngoài không cong vô tường, mông đâu mông đâu? cười té lăn. buổi tối mỏi người nên ngủ ngon như con nít.

chị tâm ghé cho hộp xôi cúc nên tự thưởng buổi xế với hai viên xôi cúc, ly cà phê to, ngồi ngoài vườn đọc sách nghe nhạc. có điều ngủ nướng đã trưa trật, nóng quá nên phải vô nhà.

ngày nóng, chả muốn làm gì ngoài lười!

Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2025

khi nằm thư giãn cuối buổi tập, mình nghĩ bụng sẽ đi bộ lên đầu đường mua ly cà phê, về nướng miếng bánh bò đường thốt nốt toàn cho, ăn buổi sáng tuỳ hứng. xong, lại thấy lười nên hâm sữa yến mạch pha cà phê gói, bỏ thêm hai muỗng bột mè với đậu đen. ra ly cà phê không ra cà phê, sữa không ra sữa. mà uống cũng được. nghĩ không ngon thì nó cũng tốt cho thứ gì đó trong người mình cũng được.

sophie với bà hàng xóm tranh nhau nói chuyện bên hàng rào nên mình dứt khoát đem mền ra phòng khách, ngồi ở chổ yêu thích mới của mình (và j), uống ly thức uống không biết gọi là gì, ăn bánh bò nướng, trứng luộc, và khoai lang nướng than. đọc sách và ngủ vùi giữa tiếng xe cộ thỉnh thoảng vút ngang qua, tiếng hàng xóm dẫn chó đi bộ, tiếng chổi quét xèn xẹt, thùng bộng bùng bùng ở nhà nào đó. 

ngày bình yên thôi, q!

Thứ Tư, 30 tháng 7, 2025

ba mua cho nì cái lò nướng than. cả buổi chiều đội nón ra sân lau chùi. hôm qua đi làm về hỏi mẹ cần gì ở chợ, con đi mua than với gà, chiều thử nướng gà. xong về lục đục ướp gà, ra sân loay hoay tới gần bảy giờ. mẹ không dám ra làm phiền chỉ loay hoay dọn rửa trong bếp. lúc nì cắt thịt, đút cho mẹ một miếng. ngon tê người. phần là đò ăn con tự mua tự nấu tự đút cho mẹ, phần là ngon thiệt. thịt mềm, thấm, thơm mà không khô.
hai anh em đi đám tang cậu bạn học chung trường trung học. vè nhà nì đứng ôm mẹ thiệt lâu. mẹ hỏi chuyện đám tang. lâu hung rồi, từ khi ra trường tới giờ mới gặp lại đông đúc bạn cũ vậy. nì cảm khái sao lại gặp nhau đông đủ trong một dịp buồn bã như vầy. 
mẹ mong mọi người bình an! 

Thứ Ba, 22 tháng 7, 2025

bàn tay của tụi mình sau hai mươi lăm năm, đen đủi và gân guốc. hành trình đó không biết bao nhiêu cung bậc, âu cũng như những cặp đôi khác thôi. anh mua cặp nhẫn, đeo lại lên tay. tròng em vô khỏi chạy đi đâu hết.
mình viết cho anh nói mình thích tụi mình bây giờ, cứ bình bình yên yên, giản dị yên ả ở bên nhau. đi tiếp thêm lần hai lăm năm cũng được.

Thứ Ba, 15 tháng 7, 2025

cũng không phải trong lòng có gì không vui mà xáo cả phòng khách xếp lại. là mình mua cái ghế ngủ để trong phòng làm việc nên đẩy cái ghế đỏ này ra phòng khách. vậy là đẩy qua đẩy lại, hút bụi, lau cửa. cái ghế đỏ để ở cửa sổ thấy dễ thương, nắng cứ vậy mà tràn vô hết cả phòng khách. ban ngày con gái ra ngồi làm việc. buổi chiều mình làm một chén sữa chua với trái cây ngồi đọc sách (là  hôm nào có sẵn đồ ăn hay nì lãnh việc nấu ăn). bên chổ tập yoga bị lấn mất một khúc, tường để tập cũng bị cái ghế nhỏ chiếm mất. mà mình thích bày biện kiểu này, nhìn hơi lộn xộn nhưng hễ đi ra thấy là muốn nằm lăn ra tắm nắng.

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2025

mình thấy mình bây giờ mạnh khoẻ hơn mình của những năm ba mươi, bốn mươi, thậm chí cuối hai mươi. vì biết tự chăm sóc bản thân mình, tập buông bỏ, và hơi nuông chiều cảm xúc mình hơn tí. có lẽ mình sẽ gắn bó với yoga về sau nay, khi tay chân không nghe theo lời vẫn còn có thể thiền hay vặn vẹo đôi chút. mất lâu thiệt lâu, chừng cả gần đời (trẻ) của mình để tìm thấy lối đi. muộn cũng được, miễn tìm được. 
 

con mèo hàng xóm từ đầu hôm cứ kêu gào bên đông bên tây. lại còn gây sự với con chuột túi bên hàng rào. con sophie nhà bên cứ sủa không ngừng nên được cho vô nhà mà năng lượng vẫn tràn trề nên sủa hoài không dứt. màn giao hưởng của đêm đầu hè làm hai đứa nằm trằn trọc. đẩy anh ra ghế dài ngoài bếp ráng ngủ thêm chút rồi đi làm. mình nằm lướt fb. tường nhà toàn yoga đủ tư thế đủ loại phô diễn sang đồ ăn vặt đủ loại đủ kiểu. thấy hơi đói nhưng lười định ngủ lại. nằm nghĩ miên man qua công việc. từ chuyện mai gặp cô f sẽ ra sao, cứ ngồi nghe cô ấy kể lể cho đến hết giờ hay an ủi những câu dễ nghe mà vô nghĩa đến đủ thứ linh tinh rối nùi nghĩ hoài không hết nên dứt khoát ra bếp nướng ổ bánh chuối với yến mạch. pha ly trà, ăn hai lát bánh rồi vô giường định ngủ tiếp. nghe tiếng nì dậy chuẩn bị đi làm, tự nhiên lại thèm khí trời mát lạnh trong lành buổi sáng sớm. lại lò dò dậy mở cửa ra sân đứng nghe chim líu ríu trên cây chanh. 

ngày lờ đờ.

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2025

trời ấm dần nên tập xong ra cả tá mồ hôi. dội sơ rồi lại quấn mền ngủ tiếp. nghĩ hơi phí phí ngày nghỉ nên leo xuống giường, qua chở ba mẹ đi ăn sáng. rồi ghé hd tìm mua chậu cây làm tóc cho cô mộc. tìm không ra loại mình muốn mà không về tay không. đem về ba chậu phong lữ màu trắng, màu đỏ cam với màu hồng đốm trắng. mình ít thích phong lữ lá dầy có lông, loại này cành ngắn, không leo mà tới mùa hay có sâu. chỉ vì thích cái tên, mà vậy. 
nắng chiều vừa tới góc tập. lớp chị ngà được nghỉ tuần này cho cô giáo đi chơi ở mông cổ. cô mộc có tóc mới bằng dây chân nhện mình cắt ngoài vườn. 
vo gạo nấu cháo, luộc tim với tai heo. hai đứa bày bài ra bàn chơi poker. mình câu được câu không nghe tụi nó nói chuyện, xoè bài. lòng thấy đủ đầy- chắc như khi ba mẹ hay ba má nghe tiếng mấy đứa cháu chạy rần rần trong phòng khách, nghe mấy đứa con nói chuyện trên sofa- cảm giác cũng như vầy đây. 

Thứ Hai, 16 tháng 6, 2025

mình với jas xem như là bạn đồng hành tạm được của nhau. mỗi người đều độc lập theo ý của mình, khi được thì đi ăn chung hay đi đâu đó. mình như nước, uốn cong theo những gì jas làm, khỏe lắm luôn, thậm chí không nhớ giờ bay hay khi nào phải tới sân bay, phó thác hết cho con gái. 

vừa tới nhà trọ, jas rời đi ăn tối với nhân viên ở văn phòng d.c.. mình đi bộ lên đường trên, vô nhà hàng nhật gọi một bàn đầy đồ ăn. cô chủ quán hỏi đi hỏi lại mình uống cocktail loại gì. mình chỉ xin cây kem tráng miệng rồi đi về trên con đường xanh mướt qua những dãy nhà như nhà búp bê của út. buổi chiều gió mát đánh tan cảm giác nặng nề trong ngực lúc vừa bước ra khỏi sân bay vì thời tiết nóng ẩm của nơi này. 

buổi sáng mình xuống sảnh pha cà phê rồi bước qua bên kia đường mua bánh ăn sáng. ngồi làm việc bên cửa sổ, một bên là bóng cây xanh rì, bên kia là dãy phố màu sắc thấp cao hài hòa. mình nói với loan mai mốt mình già, thích được sống trong không gian như vầy. muốn yên tĩnh cứ ở trên tầng nhìn xuống đường có ông đi qua bà đi lại. muốn nhộn nhịp cứ thay đồ xuống lầu đã được hòa mình vô đông vui. buổi chiều đóng máy đi ra quán ăn tối. có hôm thì trâm lái ra ăn cùng. hôm thì vợ chồng dung- doanh. đi xa gặp bạn, uống vài ba ly, hàn huyên ôn cũ thêm mới. mình rất biết ơn những hạnh ngộ trên đường đời, để mình biết thêm những người bạn dễ thương cùng khắp những nơi mình tới. 

những ngày cơm hàng cháo chợ, ít rau xanh, mình tập được hai buổi. cứ tìm hoài một quán yoga nào ở gần để xách thảm vô tập nhưng cuối cùng cũng không thành vì ngại đi bộ đường xa. tối cuối cùng gọi về nhà, nì nói đã đến lúc mẹ về nhà rồi đó, nhà đã hết rau xanh với lại con đã hơi mệt vì mỗi bữa phải nghĩ hôm nay nấu món gì ăn tối và món gì bới đi ăn trưa. nó dùng mấy cái ứng dụng đổi mặt mình ra con khủng long còn hỏi mẹ thấy trên màn hình có lưỡi con heo nó lè ra không? cảm khái vì dạo gần đây, tính tình nó cởi mở hơn lúc ở nhà rồi. 

ngày cuối cùng trả phòng sớm rồi xuống thư viện dưới sảnh ngồi làm ráng trả mấy món 'nợ' cần phải nộp trong ngày rồi đi ăn trưa, uống ly cà phê xem như là 'chính thức' của d.c. vì mấy hôm trước đều uống cả phê tự pha ở nhà trọ. ghé hiệu sách đi một vòng rồi ra bến xe điện đón tàu ra phi trường. buổi tối ngồi nhìn hoàng hôn đỏ rực trong những đám mây bềnh bồng trên máy bay, ngôn tình hay diễn tả là đạp hoàng hôn về nhà- đã thấy giang hồ vặt năm ngày đủ dài rồi. nhắn nhờ nì đi mua burger. anh đón hai mẹ con trên chiếc xe cọc cạch chất đầy đồ lặt vặt, jas khịt mũi xe ba hôi òm. nghe gần nghe xa hai cha con càm ràm qua lại. biết là về đến nhà rồi đó. cả nhà ăn buổi tối trễ. 

home sweet home!

Thứ Ba, 10 tháng 6, 2025

bàn ủi để trong phòng dùng chung dưới sảnh nên mình lười, giủ đồ treo lên hết vầy đỡ tốn thời gian. mà hai hôm rồi chỉ bận đồ yoga đi lên đi xuống bếp lấy đồ, lên tiệm trên đường, mua bánh mì. an nhiên tự tại. 

Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2025

con bé môi chúm chím như cánh hoa mặc bộ đầm trắng mình ôm lần đầu tiên lúc nó bốn tháng ở ngoài bãi đậu xe ở lji giờ đã chộn rộn trở thành người lớn. lúc nó trờ xe tới đón hai vợ chồng mình ở phi trường, cười hề hề nói lần đầu tiên con đi đón người một mình ở phi trường đó. mình cũng chưa kịp nối lại mối dây kí ức của con bé bốn tháng và cô nhỏ vừa tròn mười tám tối hôm đó. mấy dịp vậy, đầu óc hay lang thang về mấy năm tháng đã qua. lần đầu nó đi biển lạnh quá ị luôn trong tay mạ nó, nó với con búp bê mặc đồ giống nhau ngồi ăn trong tiệm ăn nào đó, nói với đôi giày búp bê nhảy tung tăng đêm khuya trên đường phố santa monica, nó với cây bút chì to bằng nắm tay ngày đầu đi học, điện thoại mạ nó vẫn còn giọng non nớt của nó dặn để lại tin nhắn...

Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2025

anh cũng thiệt biết làm người ta ngại ngùng. dẫn tới trước mặt ca sĩ mới lớn cao ráo đẹp trai khều tay nói em ơi cho vợ anh chụp tấm hình. cậu ấy có hơi bất ngờ song cười đẹp mê, khoát hờ tay lên vai mình để anh hết đứng rồi khom mông rồi ngồi chồm hổm giơ điện thoại chụp hình. thủ thuật kéo dài chân qua hình thôi mà. dưng mà có kéo mấy thì chân mình vẫn vậy và cậu ấy vẫn cao sừng sững để mình tựa đầu nhẹ sớt sớt vô ngực thôi. xong, cậu ấy hiền hoà cười nói con cảm ơn cô chú! gì vầy trời?

ba tiếng mình ngồi quơ đèn lân tinh, nghe nhìn hết những người hai đứa hay nghe mỗi thứ sáu. mãn thính và mãn nhãn. khuya lắc rồi, ghé tiệm bánh mì mua ổ bánh. người chờ thì đông mà nhân viên thì lặng lẽ. có cô kia cầm hai đồng và vài đồng tiền lẽ lẩm bẩm hỏi ổ bánh mì bao nhiêu? chú bên cạnh nói ăn gì đặt đi chú trả tiền. cô ấy muốn bánh mì thịt cá hộp. nhân viên nói không có rồi đóng sập cửa lại và cô ấy đứng mếu máo rưng rức khóc. chờ miết bánh mì mới có. lúc xe rời bãi, mình thấy chú đó lôi một trong hai ổ bánh trong bịch ra đưa cho cô ấy. mình vẫn không tin được thái độ của nhân viên bán hàng. cảm ơn nghĩa cử đẹp của chú xâm hình vạm vỡ giữa lòng phố việt ở xứ người.

gần hai ngày xem mình ăn gì ở đây: bánh bèo, bánh tai vạc, bánh ít ram, mì quảng sứa ở hỷ, chè đậu ván với chè chuối khoai mì với bột báng nước dừa ở hiển khánh, miến gà ở đa kao, bánh mì ở lee, bún bò với bún cá nha trang thêm chè đậu ván đặc biệt ngon ở ghiền bún bò, bánh cam, chéo quảy, bánh tiêu ở chè cali. đem về bánh mì, thêm bánh ú mua của cô bán trong xe đậu ở chợ abc, gà rô ti với xôi. mỗi thứ một ít đủ nhét vô giỏ đá vì đường kẹt xe. bấy nhiêu đó đủ tiêu hết hai trăm jas đưa lúc đi. lúc rời nhà, nói hỏi mẹ cần tiền không? sẵn không có tiền mặt trong người nên cho thì lấy. mà lòng cảm thấy vi diệu lắm nghe. cứ như vai trò đảo ngược.

sáng nắng sớm dịu mà gió mát, nướng ổ bánh mì, pha ly cà phê ra xích đu ngồi đọc sách. yên tĩnh đến nỗi con danny nhà bên muốn không sủa, chỉ nghe tiếng nó hực hực ngửi hàng rào.

biết ơn cuộc sống!

Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2025

quà từ tây ban nha, ý, và pháp. thương đào với ngân chịu khó dẫn ba mẹ ngao du những nơi mà cả đời họ đều mơ ước. trước lúc đi ba soạn đồ nói bình thường ba mặc vầy, còn nón nồi này, áo vét này để khi tới pháp ba mặc chụp hình ở tháp. có những người tâm định không nổi giận tới nỗi mình không biết khi họ nổi giận sẽ ra sao luôn, như anh hai và em trai, em dâu mình. 

Thứ Tư, 21 tháng 5, 2025

hôm vợ chồng thầy sh. tới tặng cái móc khóa từ đài loan. mình còn xộc xệch quần nọ xọ áo kia, đầu tóc dơ bẩn rối bù. đứng trước nhà nói chuyện mà bối rối quá. mấy ngày trước thầy hỏi nếu phải tiết kiệm, giảm lương bao nhiêu thì được. nên tuần mới mình không muốn bắt đầu. không những thầy sh., còn vài người nữa mình gặp trong tuần. maria hôm qua còn bồi thêm một ván của cô fr. mình trả lời, đau quá, đầu mình đau quá. thật sự không biết gởi tin này ra sao cho có vẻ êm ái. 

Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2025

quán ăn gần sân bay nên cứ vài mươi phút là máy bay lướt qua cửa sổ, tấm bảng phía bên kia quán sẽ hiện lên hãng bay, số hiệu và nơi xuất phát. jas gọi cho phần ăn có cà phê martini, đủ tỉnh táo mà không say. nếu con không dẫn ra ngoài trải nghiệm, mình cũng sẽ không bước ra khỏi vùng an toàn vào buổi chiều trong tuần như vầy. vẫn sẽ nấu nướng, ăn tồi, dọn rửa, lên giường lúc chín giờ, và đọc truyện tới khi mắt díu lại. 

lâu hung rồi, jas mướn hamilton trên hbo rồi rang bắp rủ mình nằm coi. hôm đó nó khóc hức hức. mình chưa cảm nhận đủ nên chỉ dừng ở mức cảm động. cô nhỏ hỏi mình thích bài nào nhất, lúc đó ấn tượng với bài burn. nhưng mà mấy tháng sau đó, mình nghe khi chạy bộ mỗi ngày. có hôm phải dừng lại khóc hưng hức vì nghe tới lời bài it's quiet uptown, nghĩ tới những gì ba mẹ trải qua, ngực đau chịu không nỗi. 

there are moments that the words don't reach. there is suffering too terrible to name. you hold your child as tight as you can. and push away the unimaginable. the moments when you're in so deep. it feels easier to just swim down.

giờ xem người thật hát nên khi màn vừa mở mình đã muốn khóc. là cảm giác 'overwhelm'. jas vẫn ngồi khóc hức hức. 

mọi thứ- ăn tối, chổ đậu xe, vé vào rạp được sắp xếp chu đáo, sẵn sàng- mình chỉ việc đón nhận. cảm giác thiệt là dễ chịu. mình hỏi hết bao nhiêu mẹ trả, nó nói mẹ trả tiền ăn tối đi là mình huề. về đến nhà đã khuya lắc, ôm đống quần áo rón rén mở cửa phòng tắm, anh trở mình ngái ngủ hỏi về rồi hả, tưởng như nhà có con gái lớn lén đi chơi về khuya. 

my heart is full moment lần thứ bao nhiêu rồi, q.?

Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2025

đêm khuya bên bãi đậu xe nào không biết cứ nghe xe rịn liên hồi. cảnh sát tới chậm nên mình nghe hoài cũng tỉnh ngủ. trời nóng nướng hoài không giòn, mà ra bếp thì sợ bể sắp xếp gì đó của con mà nằm miết mỏi lưng cũng phải dậy.

nì làm đồ ăn sáng, jas pha trà xanh. bông hồng là sáng sớm hôm qua anh ra chợ mua xong cất vô garage. jas mua chậu cúc. nì đi chơi với bạn mua chậu bông lan bằng lego. ngày lễ mẹ đầy hoa. thiệp viết yêu thương lan tràn chổ nào có mẹ. tối ra tiệm cá gần nhà ăn tối, nì đãi. lâu hung rồi, cả nhà mới cùng nhau ra ngoài ăn tối.

mình không thích tiệc lớn tiệc nhỏ, chổ nọ chổ kia trong những ngày hơi đặc biệt hơn những ngày thường. người thân, nếu để làm mình vui mà làm những việc quá tốn thời gian và công sức hay không tự nguyện, mình cũng sẽ áy náy. nên giản dị mà thành ý, sẽ cùng vui. không chừng nhiều năm sau sẽ thay đổi cách nghĩ nhưng bây giờ thì cứ vậy thôi. 

Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2025

từ khi dọn được mớ lòng bong tích tụ mười mấy năm trong garage, ngày nghỉ anh hay ra đó kéo xe này xe kia vô lau chùi. mình cũng kéo cái ghế xếp ra ngồi đọc sách, ăn vặt, câu được câu không trò chuyện, hay nhìn người ta dắt chó đi bộ ngang qua nhà. vợ chồng steve đạp xe ngang qua, chuyện mới chuyện cũ một hồi, hẹn hôm nào tới nhà đổ bánh xèo.

hôm thầy nhẫn dọn qua nhà dưỡng lão, mẹ với chú xuống thăm thầy. mẹ về nhà trầm buồn mất cả tuần, nghĩ tới tuổi già lực bất tòng tâm rồi buồn khan vậy. mẹ kể thầy nói thầy thèm ngọt, thèm uống nước có ga, thèm chè trôi nước. chú chạy ra tiệm tiện lợi mua nước nhưng còn chè thì hẹn lần sau. cứ tưởng còn thời gian để rủ đào với út xuống thăm thầy mà không kịp nữa rồi. hôm qua chú chở đi đám tang thầy, đem theo mấy ly chè trôi nước, tiễn người về hư không. lúc bước qua lối sỏi nhỏ, chú chỉ vô tường nói thầy đang thiêu trong này. trời nắng oi ả chiếu xuống cột khói in bóng xuống lối đi như linh hồn đang lượn lờ. mình bám víu tâm linh, niệm phật, thầy ra đi thanh thản!

mấy năm trước khi mình nổi siêng lót gạch hai khoảnh sân trước nhà, hay thấy hai ông bà già nhà chếch phía bên kia đường bắt ghế ra trước cửa garage nhìn xe cộ người chó đi qua lại. năm nay không thấy ngồi nữa.

Thứ Năm, 8 tháng 5, 2025


tuần đầu trở lại tập sau tuần nghỉ lễ của cô p. anh. lười dễ quen nên nghĩ sẽ uể oải, nhưng không, mồ hôi đầm đìa, cảm giác sảng khoái. tháng này mặt trời lên sớm nên tụi chim trên cây mãng cầu phía trước líu ríu, nghe thương lắm. nhằm ngày không họp hành nên rủ j ra quán cà phê ngồi làm. quán tên mắt lờ đờ nên cà phê hơi mạnh. hai mẹ con ngồi bên cửa sổ, gắn tai nghe. rồi làm việc. thỉnh thoảng hớp miếng cà phê, nhìn người đi qua lại trước đường. tiệm ngay trạm xe buýt nên thỉnh thoảng xe buýt trờ tới, thả người, rồi xịt khói chạy đi. nhóm mấy cô ngồi bên cái bàn phía sau lưng mình đọc kinh rồi chia sẻ cảm giác của mình, có lúc xúc động hơi to tiếng. mình nghe nhạc nên không rõ họ nói gì chỉ cảm nhận được nồng ấm, vòng tay rộng mở, và đón nhận. mùa xuân nhưng trinh nỉ non hôm mùa thu từng hàng cây nhẹ ru... buổi trưa bước qua đường ăn đồ thái. tiệm dễ thương, hai anh phục vụ nhỏ nhẹ. ngày nhẹ nhàng mà đẹp quá thể.

có một giây phút nào đó có cảm giác thương nóng lên đôi mắt. là buổi sáng thấy mẹ đăng đoạn quay ngắn ngủn có đào, ngân đứng bên đào, benji ngủ trong xe đẩy, cô đứng nhìn vô đám đông, chú đứng phía sau ôm chặt cái giỏ vải trong nách, ba ôm giỏ đứng gần đào. mọi người đều mang một nét mặt giống như dang hỏi giờ mình làm gì bây giờ, tự nhiên thấy thương em trai. nó đứng đó không cao hơn mọi người là bao nhưng kéo theo bốn người già trong đó có người đang mang bệnh nặng, thêm cậu con lém lỉnh mà đôi lúc ngang ngược. nặng nề, mà hai đứa nó tự nguyện. là cảm giác hạnh phúc và đầy đủ khi đem lại nụ cười (dù mệt mỏi) cho đấng sinh thành. 

Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2025

mùa xuân, mùa xuân. dọn dẹp, vứt đồ, vườn tược, cắt tỉa.
sáng tập yoga, ăn miếng cháo ngũ cốc với rong biển, uống trà xong ngó nghiêng ra cửa bếp. mà thôi, ép mình vô lại giường, đọc sách rồi ngủ tiếp tới trưa hung. 
ra bếp hâm lại mấy cái bánh xèo. ba mẹ hái cho bịch rau to vậy nên mới ra xèo đó chớ. 
ngày nắng đẹp!

Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2025

hôm qua ra quán cà phê ngồi làm việc vài tiếng, nghe chị diệu kể chuyện sinh lão bệnh tử của người khác mà lòng thấy sao sao. sáng dậy tập xong rủ ba mẹ đi ăn sáng. ngồi quán ngoài sân có sưởi mà gió luồn qua vẫn lạnh. ba ốm ngồi co ro. gần hai tuần bụng không có gì ngoài cháo. răng mẹ lung lay. xong ghé chợ mua mấy chậu hoa. 

Thứ Ba, 31 tháng 12, 2024

tối cuối năm. thân thể thêm tuổi nên chín giờ mắt muốn ngủ. năm này jas lên với xuân nên ở nhà chỉ có ba người ngồi chờ bóng rớt để đếm ngược đến năm mới. năm nào con còn ở nhà, mình không đi đâu cũng ráng ngồi chờ phút giao thừa. cho có cái để nhớ khi con dọn ra ngoài.

cuối năm nay đi nhiều, trải nghiệm nhiều cung bậc cảm xúc, cứ như lơ lửng đâu đó, muốn ngồi xuống, trầm lại để ghi xuống, mà thời khắc qua đi, lại cảm thấy không còn vẹn nguyên nên cứ khất lần miết.

dẫu gì cũng biết ơn mọi người và mọi điều, 2024!

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2024

cà phê sáng với j
 

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2024

cứ tưởng lá đã rụng hết nhưng còn cả rừng đỏ. buổi trưa ôn chuyện với bạn bè.
 

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2024

năm nay trái vườn nhà hiếm hoi. ngoài cây chanh hai mùa trái rụng đầy sân. cây hồng, mận, đào không có trái. thanh long ra một quả. năm ngoái mình cắt hết cành cây hồng, tháp cho nó đứng thẳng. thấy nó hiên ngang đổi lá mùa thu, đỏ như đốm lửa trong nắng sớm!

Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2024


 ngày thứ năm, không muốn rủ rượi nữa nên leo xuống giường đẩy ghế, dọn gọn gàng góc cuối giường, trải thảm tập khi trời dần dần sáng ngoài cửa sổ. rồi mặt trời lên dọi sáng bừng cả phòng. uống ly sữa ấm, đọc sách, và nghe trinh hát. giọng hát trong trẻo dễ chịu cho buổi sáng yên bình. 

gọi cho mẹ. không những nói chuyện mà còn ho qua ho lại cho nhau nghe. tối qua mình ra bếp, thằng nì rên rỉ mẹ bệnh lâu quá con không được ăn cơm với mẹ, không được ôm mẹ. lần trước nó ôm mình là sáu ngày trước sau khi ăn món sườn nướng vừa miệng, lần trước đó nữa thì lâu rồi không nhớ. có lẽ, bắt đầu công việc mới làm cho tinh thần nó phấn chấn lên. hai mẹ con người đứng ở cửa bếp người đứng ở bồn rửa chén giang tay ôm cái ôm giãn cách. 

tội j, vừa phải dưỡng cho trận cảm vừa lo đi chợ, giặt đồ, rửa chén, quét nhà, đi mua đồ ăn. may còn có con ở nhà!

Thứ Ba, 17 tháng 9, 2024

bắt đầu hành trình mới!

Thứ Ba, 10 tháng 9, 2024

yoga xong nhìn qua cửa sổ thấy hừng đông như tròng trứng vịt muối. vậy nhưng hôm nay bớt nóng hơn nhiều. ba mươi năm qua, chưa mùa hè nào mình èo ọt như mùa hè này. tiền mãn kinh không hợp với nắng nóng 😅 
đánh dấu ngày 'my hear is so full' thứ 123467 chi đó. chổ ba nhận nì vào làm. công việc tạm thời nhưng cũng là công việc. trái tim cũng nhẹ nhàng chút, đầy nhưng nhẹ nhàng. 
j nói giỡn với xuân, giữa chuyện tìm việc cho anh nì và tìm bạn trai cho j, đầu ba j hói quá trời. 

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2024

cà phê sáng với ba mẹ. mình gọi là 'my hear is so full' moment' thứ 11002.

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2024

những chuyến con đi xa về, mẹ chỉ biết nấu nồi phở nóng đón con về. lần này anh nì đi seattle chơi với nhóm bạn. một nồi to nên đến ngày thứ ba rồi, vẫn được đón nhận 😍

Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2024

mình mới đọc được một truyện thật hay, thật cảm động. trong ấy có tả cặp đôi nam nữ chính đi uống cà phê đầu đường. cả hai không cố làm gì cả, chỉ kêu cà phê rồi ngồi bên nhau, mỗi người theo đuổi ý nghĩ của riêng mình. cô gái ngồi yên lặng nghe gió thổi qua tóc của mình. đàng trai ngồi vò đầu đàng gái. rồi khi cả hai tà tà bước về nhà, giữa nắng giữa gió giữa bình lặng, con tim no đầy an yên. 
buổi tối mình đứng rửa chén quay đầu lại nói anh, em thấy ai trên đời từ khi nhận thức đều có lựa chọn. lựa chọn duy nhất người ta không có quyền quyết định là hiện sinh trên cõi đời này. tự nhiên muốn san sẻ vậy. liếc thấy anh lại sửng sốt, à à, nếu em thấy mệt mỏi hai đứa mình già về việt nam sống. thiệt là bà nói gà ông nghe vịt. mình chỉ đơn giản muốn ngồi nói tào lao bí đao có người ừ à nương theo, không cơm áo gạo tiền lo lắng muộn phiền gì gì hết. chả gì cao siêu hết. bình dị như kiểu pookie nói với xuân giữa lo lắng kiếm người yêu cho mình và kiếm việc cho anh nì, đầu ba mình đã gần hói sạch hết rồi đấy. hai đứa mình ra quán cà phê đầu đường. gọi cà phê và bánh ngọt. ngồi ngoài hiên nhìn xe cộ qua lại và người đến người đi. anh ca thán xe điện giờ quá phổ biến. mình lười nhác nhìn sang ông chú bên cạnh đang chơi ô chữ trên báo, tạm chấp nhận bình yên này. 
buổi chiều đứng gió nóng hanh. anh đi chơi tennis về mua mấy phần mì gà nướng. đem ra bàn sau vườn ngồi ăn, anh vỗ chân lép bép đuổi muỗi. mình vươn cổ đón gió.

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2024

trồng mấy bụi cúc dưới hai gốc mãng cầu, gió thổi bay sao ngoài vỉa hè mọc lên một bụi nho nhỏ dễ thương vầy. mấy hôm trước mình còn lục lọi tìm hình mẫu định vẽ cái bình tưới nước bên trên. hai hôm trước đi bộ về dọn lá khô, nhổ cỏ phía trước cứ thấy có gì thiếu thiếu. hôm qua mới chợt nghĩ ối trời cái bụi cúc. chạy ra coi thì đúng y, ai đó đã gọn ghẽ bứng mất tiêu. 

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2024

năm q bốn chín tuổi, có ngàn tỉ lý do để cảm ơn đời sống. 
như buổi sáng thứ bảy này đây. năm giờ rưỡi mình dậy tập yoga. lúc gập người xuống chân, mình tiện thể hôn chân mình, cảm ơn nó dù đau vẫn giúp mình kéo giãn. giữa phân vân nhiều việc muốn làm, mình chọn vô lại giường nằm rồi gọi điện cho đào cho út bàn lịch cho hôm sau, nghe cháu lao nhao ai lốp du mỹ nhân. 
giữa tiếng con denny con claire con sophie con ồm ồm sủa loạn xạ bên hàng rào, mình cầm ly cà phê đem ipad ra xích đu ngồi đọc sách. bật nhạc hết andante tới supernova tới từ công phụng tới mỹ tâm, tụi nó chắc nằm gác đầu bên thềm nghe nhạc hay chủ dẫn vô nhà nên yên ắng. chỉ có nắng với nhạc. 
nắng xen qua lá đào dọi xuống q bốn chín. biết ơn vạn sự!

Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2024

thầy sh. đi họp ở ý, lúc về thả móc khoá này vào thùng thư cho mình. thầy kể trong chuyến từ atlanta về nhà, thầy ngồi cạnh một hành khách bị ho nên về đã bị một trận cảm tơi bời. thầy bảo đảm móc khoá đã lau chùi sạch sẽ và thầy đợi hai tuần sau mới gởi đi. 
chút vậy nên mình không nỡ rời đi!

Thứ Năm, 9 tháng 5, 2024

ông già chín sáu tuổi cuối phòng leo xuống giường mổ, chuyển qua xe lăn và bắt đầu hát vang khi y công đẩy ra thang máy, mang lại nụ cười trên mặt mỗi một người trong phòng hồi sức. ba đi mổ cườm mắt. và mình chỉ giữ được hai trong năm cái nhắc, dậy sớm tập và ăn tối lúc sáu giờ rưỡi. lúc ngồi chờ chuông nhắc q, snack time mà ba nhịn đói từ bảy giờ tối qua chả lẽ mình lôi đậu ra ăn nhem thèm cũng kì thôi nhịn đến khi xong hết. chở ba mẹ đi ăn mì nhật.

Thứ Tư, 8 tháng 5, 2024

xong! nói chung là chỉ số không xê xích bao nhiêu nhưng bụng cảm thấy rất nhẹ. học và nghiệm được vài điều ứng dụng với cơ thể mình. anh đi nha sĩ về không ra sân nên mình cũng nghỉ tập, dù đi ra đi vô nhìn khoảng nắng chiều đẹp vô cùng. hấp miếng cá hai người cuốn bánh tráng với rau lượm lặt sau nhà. ít lá xà lách, một nhúm hành lá, vài đọt rau răm, nhúm tía tô, một thố nhỏ lá kale để xay juice buổi sáng. buổi tối đi bộ thêm vài vòng.
love spring!