Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2025

nóng! mình dọn vườn. nhổ cỏ tỉa cây rồi tưới lung tung xuống gốc, lên lá. giống là tắm cây hơn thì phải. con claire con danny con gì gì cứ bám vô hàng rào sủa hoài không dứt. mình đập thùng đập bọng, đế thèm zen nữa hét bảo tụi mày câm họng. chả hiệu quả gì nếu chủ tụi nó không thèm làm hàng xóm thân thiện mà đem tụi nó vô nhà. vậy mà cũng mất hết buổi sáng, vô nhà thì nắng đã nóng hung. 

sáng nay tập sớm, cô p.a. uốn lưng vai cứng bền vững của mình. lật ngược người nên mình bối rối mất khả năng định hướng. cổ biểu ngước đầu nhìn dzú nhìn dzú dzú đâu dzú đâu. đoạn lại biểu cong mông ra ngoài không cong vô tường, mông đâu mông đâu? cười té lăn. buổi tối mỏi người nên ngủ ngon như con nít.

chị tâm ghé cho hộp xôi cúc nên tự thưởng buổi xế với hai viên xôi cúc, ly cà phê to, ngồi ngoài vườn đọc sách nghe nhạc. có điều ngủ nướng đã trưa trật, nóng quá nên phải vô nhà.

ngày nóng, chả muốn làm gì ngoài lười!

Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2025

khi nằm thư giãn cuối buổi tập, mình nghĩ bụng sẽ đi bộ lên đầu đường mua ly cà phê, về nướng miếng bánh bò đường thốt nốt toàn cho, ăn buổi sáng tuỳ hứng. xong, lại thấy lười nên hâm sữa yến mạch pha cà phê gói, bỏ thêm hai muỗng bột mè với đậu đen. ra ly cà phê không ra cà phê, sữa không ra sữa. mà uống cũng được. nghĩ không ngon thì nó cũng tốt cho thứ gì đó trong người mình cũng được.

sophie với bà hàng xóm tranh nhau nói chuyện bên hàng rào nên mình dứt khoát đem mền ra phòng khách, ngồi ở chổ yêu thích mới của mình (và j), uống ly thức uống không biết gọi là gì, ăn bánh bò nướng, trứng luộc, và khoai lang nướng than. đọc sách và ngủ vùi giữa tiếng xe cộ thỉnh thoảng vút ngang qua, tiếng hàng xóm dẫn chó đi bộ, tiếng chổi quét xèn xẹt, thùng bộng bùng bùng ở nhà nào đó. 

ngày bình yên thôi, q!

Thứ Tư, 30 tháng 7, 2025

ba mua cho nì cái lò nướng than. cả buổi chiều đội nón ra sân lau chùi. hôm qua đi làm về hỏi mẹ cần gì ở chợ, con đi mua than với gà, chiều thử nướng gà. xong về lục đục ướp gà, ra sân loay hoay tới gần bảy giờ. mẹ không dám ra làm phiền chỉ loay hoay dọn rửa trong bếp. lúc nì cắt thịt, đút cho mẹ một miếng. ngon tê người. phần là đò ăn con tự mua tự nấu tự đút cho mẹ, phần là ngon thiệt. thịt mềm, thấm, thơm mà không khô.
hai anh em đi đám tang cậu bạn học chung trường trung học. vè nhà nì đứng ôm mẹ thiệt lâu. mẹ hỏi chuyện đám tang. lâu hung rồi, từ khi ra trường tới giờ mới gặp lại đông đúc bạn cũ vậy. nì cảm khái sao lại gặp nhau đông đủ trong một dịp buồn bã như vầy. 
mẹ mong mọi người bình an! 

Thứ Ba, 22 tháng 7, 2025

bàn tay của tụi mình sau hai mươi lăm năm, đen đủi và gân guốc. hành trình đó không biết bao nhiêu cung bậc, âu cũng như những cặp đôi khác thôi. anh mua cặp nhẫn, đeo lại lên tay. tròng em vô khỏi chạy đi đâu hết.
mình viết cho anh nói mình thích tụi mình bây giờ, cứ bình bình yên yên, giản dị yên ả ở bên nhau. đi tiếp thêm lần hai lăm năm cũng được.

Thứ Ba, 15 tháng 7, 2025

cũng không phải trong lòng có gì không vui mà xáo cả phòng khách xếp lại. là mình mua cái ghế ngủ để trong phòng làm việc nên đẩy cái ghế đỏ này ra phòng khách. vậy là đẩy qua đẩy lại, hút bụi, lau cửa. cái ghế đỏ để ở cửa sổ thấy dễ thương, nắng cứ vậy mà tràn vô hết cả phòng khách. ban ngày con gái ra ngồi làm việc. buổi chiều mình làm một chén sữa chua với trái cây ngồi đọc sách (là  hôm nào có sẵn đồ ăn hay nì lãnh việc nấu ăn). bên chổ tập yoga bị lấn mất một khúc, tường để tập cũng bị cái ghế nhỏ chiếm mất. mà mình thích bày biện kiểu này, nhìn hơi lộn xộn nhưng hễ đi ra thấy là muốn nằm lăn ra tắm nắng.

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2025

con mèo hàng xóm từ đầu hôm cứ kêu gào bên đông bên tây. lại còn gây sự với con chuột túi bên hàng rào. con sophie nhà bên cứ sủa không ngừng nên được cho vô nhà mà năng lượng vẫn tràn trề nên sủa hoài không dứt. màn giao hưởng của đêm đầu hè làm hai đứa nằm trằn trọc. đẩy anh ra ghế dài ngoài bếp ráng ngủ thêm chút rồi đi làm. mình nằm lướt fb. tường nhà toàn yoga đủ tư thế đủ loại phô diễn sang đồ ăn vặt đủ loại đủ kiểu. thấy hơi đói nhưng lười định ngủ lại. nằm nghĩ miên man qua công việc. từ chuyện mai gặp cô f sẽ ra sao, cứ ngồi nghe cô ấy kể lể cho đến hết giờ hay an ủi những câu dễ nghe mà vô nghĩa đến đủ thứ linh tinh rối nùi nghĩ hoài không hết nên dứt khoát ra bếp nướng ổ bánh chuối với yến mạch. pha ly trà, ăn hai lát bánh rồi vô giường định ngủ tiếp. nghe tiếng nì dậy chuẩn bị đi làm, tự nhiên lại thèm khí trời mát lạnh trong lành buổi sáng sớm. lại lò dò dậy mở cửa ra sân đứng nghe chim líu ríu trên cây chanh. 

ngày lờ đờ.

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2025

trời ấm dần nên tập xong ra cả tá mồ hôi. dội sơ rồi lại quấn mền ngủ tiếp. nghĩ hơi phí phí ngày nghỉ nên leo xuống giường, qua chở ba mẹ đi ăn sáng. rồi ghé hd tìm mua chậu cây làm tóc cho cô mộc. tìm không ra loại mình muốn mà không về tay không. đem về ba chậu phong lữ màu trắng, màu đỏ cam với màu hồng đốm trắng. mình ít thích phong lữ lá dầy có lông, loại này cành ngắn, không leo mà tới mùa hay có sâu. chỉ vì thích cái tên, mà vậy. 
nắng chiều vừa tới góc tập. lớp chị ngà được nghỉ tuần này cho cô giáo đi chơi ở mông cổ. cô mộc có tóc mới bằng dây chân nhện mình cắt ngoài vườn. 
vo gạo nấu cháo, luộc tim với tai heo. hai đứa bày bài ra bàn chơi poker. mình câu được câu không nghe tụi nó nói chuyện, xoè bài. lòng thấy đủ đầy- chắc như khi ba mẹ hay ba má nghe tiếng mấy đứa cháu chạy rần rần trong phòng khách, nghe mấy đứa con nói chuyện trên sofa- cảm giác cũng như vầy đây. 

Thứ Hai, 16 tháng 6, 2025

mình với jas xem như là bạn đồng hành tạm được của nhau. mỗi người đều độc lập theo ý của mình, khi được thì đi ăn chung hay đi đâu đó. mình như nước, uốn cong theo những gì jas làm, khỏe lắm luôn, thậm chí không nhớ giờ bay hay khi nào phải tới sân bay, phó thác hết cho con gái. 

vừa tới nhà trọ, jas rời đi ăn tối với nhân viên ở văn phòng d.c.. mình đi bộ lên đường trên, vô nhà hàng nhật gọi một bàn đầy đồ ăn. cô chủ quán hỏi đi hỏi lại mình uống cocktail loại gì. mình chỉ xin cây kem tráng miệng rồi đi về trên con đường xanh mướt qua những dãy nhà như nhà búp bê của út. buổi chiều gió mát đánh tan cảm giác nặng nề trong ngực lúc vừa bước ra khỏi sân bay vì thời tiết nóng ẩm của nơi này. 

buổi sáng mình xuống sảnh pha cà phê rồi bước qua bên kia đường mua bánh ăn sáng. ngồi làm việc bên cửa sổ, một bên là bóng cây xanh rì, bên kia là dãy phố màu sắc thấp cao hài hòa. mình nói với loan mai mốt mình già, thích được sống trong không gian như vầy. muốn yên tĩnh cứ ở trên tầng nhìn xuống đường có ông đi qua bà đi lại. muốn nhộn nhịp cứ thay đồ xuống lầu đã được hòa mình vô đông vui. buổi chiều đóng máy đi ra quán ăn tối. có hôm thì trâm lái ra ăn cùng. hôm thì vợ chồng dung- doanh. đi xa gặp bạn, uống vài ba ly, hàn huyên ôn cũ thêm mới. mình rất biết ơn những hạnh ngộ trên đường đời, để mình biết thêm những người bạn dễ thương cùng khắp những nơi mình tới. 

những ngày cơm hàng cháo chợ, ít rau xanh, mình tập được hai buổi. cứ tìm hoài một quán yoga nào ở gần để xách thảm vô tập nhưng cuối cùng cũng không thành vì ngại đi bộ đường xa. tối cuối cùng gọi về nhà, nì nói đã đến lúc mẹ về nhà rồi đó, nhà đã hết rau xanh với lại con đã hơi mệt vì mỗi bữa phải nghĩ hôm nay nấu món gì ăn tối và món gì bới đi ăn trưa. nó dùng mấy cái ứng dụng đổi mặt mình ra con khủng long còn hỏi mẹ thấy trên màn hình có lưỡi con heo nó lè ra không? cảm khái vì dạo gần đây, tính tình nó cởi mở hơn lúc ở nhà rồi. 

ngày cuối cùng trả phòng sớm rồi xuống thư viện dưới sảnh ngồi làm ráng trả mấy món 'nợ' cần phải nộp trong ngày rồi đi ăn trưa, uống ly cà phê xem như là 'chính thức' của d.c. vì mấy hôm trước đều uống cả phê tự pha ở nhà trọ. ghé hiệu sách đi một vòng rồi ra bến xe điện đón tàu ra phi trường. buổi tối ngồi nhìn hoàng hôn đỏ rực trong những đám mây bềnh bồng trên máy bay, ngôn tình hay diễn tả là đạp hoàng hôn về nhà- đã thấy giang hồ vặt năm ngày đủ dài rồi. nhắn nhờ nì đi mua burger. anh đón hai mẹ con trên chiếc xe cọc cạch chất đầy đồ lặt vặt, jas khịt mũi xe ba hôi òm. nghe gần nghe xa hai cha con càm ràm qua lại. biết là về đến nhà rồi đó. cả nhà ăn buổi tối trễ. 

home sweet home!

Thứ Ba, 10 tháng 6, 2025

bàn ủi để trong phòng dùng chung dưới sảnh nên mình lười, giủ đồ treo lên hết vầy đỡ tốn thời gian. mà hai hôm rồi chỉ bận đồ yoga đi lên đi xuống bếp lấy đồ, lên tiệm trên đường, mua bánh mì. an nhiên tự tại. 

Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2025

con bé môi chúm chím như cánh hoa mặc bộ đầm trắng mình ôm lần đầu tiên lúc nó bốn tháng ở ngoài bãi đậu xe ở lji giờ đã chộn rộn trở thành người lớn. lúc nó trờ xe tới đón hai vợ chồng mình ở phi trường, cười hề hề nói lần đầu tiên con đi đón người một mình ở phi trường đó. mình cũng chưa kịp nối lại mối dây kí ức của con bé bốn tháng và cô nhỏ vừa tròn mười tám tối hôm đó. mấy dịp vậy, đầu óc hay lang thang về mấy năm tháng đã qua. lần đầu nó đi biển lạnh quá ị luôn trong tay mạ nó, nó với con búp bê mặc đồ giống nhau ngồi ăn trong tiệm ăn nào đó, nói với đôi giày búp bê nhảy tung tăng đêm khuya trên đường phố santa monica, nó với cây bút chì to bằng nắm tay ngày đầu đi học, điện thoại mạ nó vẫn còn giọng non nớt của nó dặn để lại tin nhắn...

Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2025

anh cũng thiệt biết làm người ta ngại ngùng. dẫn tới trước mặt ca sĩ mới lớn cao ráo đẹp trai khều tay nói em ơi cho vợ anh chụp tấm hình. cậu ấy có hơi bất ngờ song cười đẹp mê, khoát hờ tay lên vai mình để anh hết đứng rồi khom mông rồi ngồi chồm hổm giơ điện thoại chụp hình. thủ thuật kéo dài chân qua hình thôi mà. dưng mà có kéo mấy thì chân mình vẫn vậy và cậu ấy vẫn cao sừng sững để mình tựa đầu nhẹ sớt sớt vô ngực thôi. xong, cậu ấy hiền hoà cười nói con cảm ơn cô chú! gì vầy trời?

ba tiếng mình ngồi quơ đèn lân tinh, nghe nhìn hết những người hai đứa hay nghe mỗi thứ sáu. mãn thính và mãn nhãn. khuya lắc rồi, ghé tiệm bánh mì mua ổ bánh. người chờ thì đông mà nhân viên thì lặng lẽ. có cô kia cầm hai đồng và vài đồng tiền lẽ lẩm bẩm hỏi ổ bánh mì bao nhiêu? chú bên cạnh nói ăn gì đặt đi chú trả tiền. cô ấy muốn bánh mì thịt cá hộp. nhân viên nói không có rồi đóng sập cửa lại và cô ấy đứng mếu máo rưng rức khóc. chờ miết bánh mì mới có. lúc xe rời bãi, mình thấy chú đó lôi một trong hai ổ bánh trong bịch ra đưa cho cô ấy. mình vẫn không tin được thái độ của nhân viên bán hàng. cảm ơn nghĩa cử đẹp của chú xâm hình vạm vỡ giữa lòng phố việt ở xứ người.

gần hai ngày xem mình ăn gì ở đây: bánh bèo, bánh tai vạc, bánh ít ram, mì quảng sứa ở hỷ, chè đậu ván với chè chuối khoai mì với bột báng nước dừa ở hiển khánh, miến gà ở đa kao, bánh mì ở lee, bún bò với bún cá nha trang thêm chè đậu ván đặc biệt ngon ở ghiền bún bò, bánh cam, chéo quảy, bánh tiêu ở chè cali. đem về bánh mì, thêm bánh ú mua của cô bán trong xe đậu ở chợ abc, gà rô ti với xôi. mỗi thứ một ít đủ nhét vô giỏ đá vì đường kẹt xe. bấy nhiêu đó đủ tiêu hết hai trăm jas đưa lúc đi. lúc rời nhà, nói hỏi mẹ cần tiền không? sẵn không có tiền mặt trong người nên cho thì lấy. mà lòng cảm thấy vi diệu lắm nghe. cứ như vai trò đảo ngược.

sáng nắng sớm dịu mà gió mát, nướng ổ bánh mì, pha ly cà phê ra xích đu ngồi đọc sách. yên tĩnh đến nỗi con danny nhà bên muốn không sủa, chỉ nghe tiếng nó hực hực ngửi hàng rào.

biết ơn cuộc sống!