cô y tá nói hôm nay cô làm baseline nhé. mình chả biết mô tê gì cứ ừ đại, cô kỷ thuật viên cầm dzú mình bỏ lên mặt sàn, biểu nín thở rồi ép máy xuống. dzú giãn từ số một qua số ba, chèn ơi là nó đau. giờ mới biết tại sao ai nghe nói tới đi chụp hình ngực cũng than trời.
thấy còn sớm mới tới giờ cơm nên ghé marshalls đi dạo một vòng. hôm nay nì nấu ăn. menu gồm thịt bò nướng than ăn với nước chấm chimichurri, khoai tây nướng với khoai tây nghiền, và xà lách. chưa tìm được gì thì anh chụp hình bàn ăn nói anh chờ em về ăn chung. cơm con nấu, chồng chờ dĩ nhiên là ngon tuyệt vời. mình biết thân nên ăn xong tự đi dọn dẹp rửa chén. thằng nì, mỗi lần muốn bày tỏ cảm ơn, con thương mẹ gì gì đó hay tới đứng bên cạnh, cười mỉm mỉm, choàng tay qua vai vỗ vỗ vài cái. mình nhón chân hun kiểu bà nội (là hít) vô má của nó rồi cảm ơn con nấu ăn hôm nay. lòng ấm áp.
cô gái nào đó ngoài kia ơi, con trai của cô là cục đất hiền lành nhưng cũng có chủ kiến, tình cảm nhưng không biết bày tỏ. nhất quán và chung tình. có vẻ hơi kẹo nhưng là người rạch ròi, đâu ra đó. hơi lười dọn dẹp nhưng không ở dơ. biết nấu ăn và nấu ngon. và nhất là, trong mắt cô, cậu ấy đẹp trai (tuy không cao lắm). cô sẽ là bà mẹ chồng hiểu chuyện. nếu là duyên lành, cứ đến nhé! cô chờ, mà đừng để cô chờ lâu quá.
 































