mình với jas xem như là bạn đồng hành tạm được của nhau. mỗi người đều độc lập theo ý của mình, khi được thì đi ăn chung hay đi đâu đó. mình như nước, uốn cong theo những gì jas làm, khỏe lắm luôn, thậm chí không nhớ giờ bay hay khi nào phải tới sân bay, phó thác hết cho con gái.
vừa tới nhà trọ, jas rời đi ăn tối với nhân viên ở văn phòng d.c.. mình đi bộ lên đường trên, vô nhà hàng nhật gọi một bàn đầy đồ ăn. cô chủ quán hỏi đi hỏi lại mình uống cocktail loại gì. mình chỉ xin cây kem tráng miệng rồi đi về trên con đường xanh mướt qua những dãy nhà như nhà búp bê của út. buổi chiều gió mát đánh tan cảm giác nặng nề trong ngực lúc vừa bước ra khỏi sân bay vì thời tiết nóng ẩm của nơi này.
buổi sáng mình xuống sảnh pha cà phê rồi bước qua bên kia đường mua bánh ăn sáng. ngồi làm việc bên cửa sổ, một bên là bóng cây xanh rì, bên kia là dãy phố màu sắc thấp cao hài hòa. mình nói với loan mai mốt mình già, thích được sống trong không gian như vầy. muốn yên tĩnh cứ ở trên tầng nhìn xuống đường có ông đi qua bà đi lại. muốn nhộn nhịp cứ thay đồ xuống lầu đã được hòa mình vô đông vui. buổi chiều đóng máy đi ra quán ăn tối. có hôm thì trâm lái ra ăn cùng. hôm thì vợ chồng dung- doanh. đi xa gặp bạn, uống vài ba ly, hàn huyên ôn cũ thêm mới. mình rất biết ơn những hạnh ngộ trên đường đời, để mình biết thêm những người bạn dễ thương cùng khắp những nơi mình tới.
những ngày cơm hàng cháo chợ, ít rau xanh, mình tập được hai buổi. cứ tìm hoài một quán yoga nào ở gần để xách thảm vô tập nhưng cuối cùng cũng không thành vì ngại đi bộ đường xa. tối cuối cùng gọi về nhà, nì nói đã đến lúc mẹ về nhà rồi đó, nhà đã hết rau xanh với lại con đã hơi mệt vì mỗi bữa phải nghĩ hôm nay nấu món gì ăn tối và món gì bới đi ăn trưa. nó dùng mấy cái ứng dụng đổi mặt mình ra con khủng long còn hỏi mẹ thấy trên màn hình có lưỡi con heo nó lè ra không? cảm khái vì dạo gần đây, tính tình nó cởi mở hơn lúc ở nhà rồi.
ngày cuối cùng trả phòng sớm rồi xuống thư viện dưới sảnh ngồi làm ráng trả mấy món 'nợ' cần phải nộp trong ngày rồi đi ăn trưa, uống ly cà phê xem như là 'chính thức' của d.c. vì mấy hôm trước đều uống cả phê tự pha ở nhà trọ. ghé hiệu sách đi một vòng rồi ra bến xe điện đón tàu ra phi trường. buổi tối ngồi nhìn hoàng hôn đỏ rực trong những đám mây bềnh bồng trên máy bay, ngôn tình hay diễn tả là đạp hoàng hôn về nhà- đã thấy giang hồ vặt năm ngày đủ dài rồi. nhắn nhờ nì đi mua burger. anh đón hai mẹ con trên chiếc xe cọc cạch chất đầy đồ lặt vặt, jas khịt mũi xe ba hôi òm. nghe gần nghe xa hai cha con càm ràm qua lại. biết là về đến nhà rồi đó. cả nhà ăn buổi tối trễ.
home sweet home!