Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2022

cô w hẹn đi chợ nông dân bên vùng biển. trời nắng ghê luôn. hai người mũ cói kẹp giỏ đi dọc kênh xi măng bên đường rày xe lửa. biển xanh ngắt, lòng thấy nhẹ nhàng. cô hỏi cảm nhân của mình về người này người kia. mình cũng không biết cô ấy lâu nên dè chừng nói những chuyện có thể nói. cô tháo chiếc vòng đá trên tay đeo vô cho mình nói tặng nhân ngày đầu gặp mặt. 

đi dọc theo dãy hàng nông sản cô nói thứ bảy cô hay ra đây, có lúc chỉ đứng coi người ta nấu nướng chứ không ăn. lúc đi ngang hàng rau của đồng hương, chào hỏi. người bán hàng nhét vô giỏ cổ hai trái chanh với nửa chục trứng gà. cổ nói ôi chị ơi sao lại làm vậy rồi cười hề hề đi theo mình. cổ có thể đứng bên này đường hét lên với người lạ này này qua chụp giùm tấm hình nhé. cổ có thể khịt mũi xua con chó ghế bên cạnh tới ngửi chân cổ, nói lông chó bụi bậm quá rồi xếp bằng ngồi xuống đất coi người ta tập yoga. cổ nói tôi thích nói, nói đến nỗi chồng phải xin im lặng. có đoạn còn giơ tay bày tỏ thái độ chính trị đối với quê nhà làm mình thảng thốt. cổ cười ha hả hỏi tôi nói nhiều quá hả? trong những lần họp, giữa im lặng trùng trùng cổ nói không ai hỏi thì tôi hỏi đó nghe. 

lâu ngày không ra ngoài, mình trở nên quờ quạng. có ngày bị pookie liếc đứt mắt vì đậu xe xéo xẹo. ai da, trò chê thầy dở giống như là chuyện thường hay sao?