Thứ Tư, 15 tháng 12, 2021


nhìn êm đềm vậy nhưng chí chóe không ngừng. 
bữa không biết sao mình gọi hỏi con đang ở đâu. nghe nó nói con đang ở tiệm sách mà khúc khích cười. có dự cảm đã đến lúc nghe câu mẹ, i have something to tell you...
cảm giác hơi lạ lạ. ngẩn ngơ tí chút. cậu nhỏ học chung trường trung học, đã từng trong đội trumpet với anh nì, giờ làm chung một chổ với hai anh em. gì thì gì, nghe kể cậu nhỏ xin phép anh nì cho hẹn hò là mình cho (thêm) một điểm. 
buổi hẹn đầu là ăn trưa. mình thấy nó mở của phòng vô chào- bận quần jean ống rộng, áo len thùng thình. ủa sao không phải bận đẹp uốn tóc xoăn xoăn hả? lại chủ động lái xe đi đón cậu nhỏ vì con ghét ngồi xe nó ồn ào. như một bà mẹ lăn tăn nhiều chuyện, mình còn dặn dịu dàng chút nghe con. nó cười hề hề nói bạn đó thấy được những lúc con hung dữ cau có tệ nhất ở chổ làm thì còn kiêng dè gì nữa. 
ai dà!